Blogger Widgets

Monday, May 4, 2015

Khoảng cách giữa nói và làm cần bao lâu?

Ảnh của Thach Nguyen. 

QLB
Nguyên Thạch (Quanlambao)

Lịch sử là những dữ kiện quí giá để người ta  dựa vào đó mà diều chỉnh những nếp suy nghĩ của mình. "Mật Nghị Thành Đô 1990" đã thỏa thuận mặc dù nội dung chi tiết chưa được công bố bởi ai cũng thừa hiểu cộng sản là độc tài và siêu bưng bít. 2020 sẽ đến, đó cũng là sự thật, những trí trá, điêu ngoa, mụ mị, lừa lọc hung tàn và bạo ngược...xuyên suốt thời gian 85 năm cùng vô vàn những hành động của đảng CSVN cũng đã là sự thật.

Với tiện ích của nền tin học trong thế kỷ 21 này đã phục vụ cho khối đông đảo nhân loại muốn tìm hiểu về bất cứ vấn đề gì, ở bất cứ nơi đâu, tất cả hầu như được cung cấp cũng như giải đáp một cách rạch ròi cụ thể. Vì những tiện ích như thế, thiết nghĩ con người ta không còn và không thể vin vào bất cứ một lý do nào để trốn tránh hay che giấu sự chểnh mãn hoặc thái độ tiêu cực của mình mà đổ thừa "tôi không biết vì chẳng có ai thông tin cho tôi".


Ngày hôm nay, những điều mà con người thắc mắc hoặc muốn tìm hiểu, muốn nghiên cứu? Chỉ một cái nhấp chuột vào Google hay các trang mạng thông tin toàn cầu thì nhu cầu ấy có thể được đáp ứng mà không cần phải tốn nhiều thời gian. Ở thế kỷ trước, một thế kỷ đã được đánh dấu những sự kiện quan trọng của nhân loại mà trong đó sự thành công của chủ nghĩa cộng sản và sự thất bại của nó, đó là một trong những sự kiện nổi bật đáng ghi nhận.

Trình độ dân trí ở phương Tây trong đó có nhận thức, suy gẫm, nghiên cứu, phân tích của họ rất cao, rất thực tế, cộng thêm phong cách sống thực tiễn nên họ đã thể hiện những hành đột rất thiết thực. Từ suy nghĩ đúng đắn cùng chuỗi hành động thiết thực này đã đưa đến kết quả là sự sụp đổ của khối cộng sản Đông Âu và Liên Sô.

Còn ở Á châu nói chung và Việt Nam nói riêng thì sao?. Tôi có thể nhận xét rằng với tập tục không sống thật với sự suy nghĩ của mình, có nói không, không nói có, đồng thời phải chịu sự đe dọa thừ một thể chế mà tôn chỉ của nó là dùng bạo lực chuyên chính để cai trị...từ đó tâm trạng sợ hãi như những bóng ma luôn theo đuổi và luôn thấp thỏm trong tâm hồn của người Việt Nam. Đã mang những nếp suy nghĩ yếm thế như vậy, lại còn bị giam hãm cuộc sống trong một xã hội đầy bưng bít và mụ mị dưới một cơ chế toàn trị thì sự tiêu cực ấy lại càng có lý do để mà duy trì, để mà tồn tại.

Trong những hoàn cảnh như vậy, nếu vấn đề được đem ra để mổ xẻ và suy xét trên góc độ cả tình lẫn lý thì quả thật cũng đáng thương, cũng như nên được thông cảm. Tuy nhiên, cho dẫu có thông cảm như thế nào đi nữa thì cũng không thể tiếp tục kéo dài tình trạng yếm thế, nhu nhược như khoảnh thời gian vừa qua. Sự nhu nhược này, ví như tôi đã trình bày ở trên rằng hôm nay chúng ta đã sỡ hữu được những tiện ích của nền tin học hiện đại mà nếu ta không sử dụng nó như những loại vũ khí để tranh đấu cho đời sống khá hơn thì đấy là những điều đáng chê bai và trách cứ.

Xuyên suốt dòng thời gian, những mưu ma chước quỉ đã bị vạch mặt, khối sự thật đã được phơi bày và sẽ tiếp tục phơi bày theo chiều hướng tăng lên từ những người đã có cơ hội nắm bắt được nhiều thâm cung bí sử của quá khứ và hiện tại. Tôi muốn nói thẳng thừng ra rằng những đảng viên cao cấp đã từng có chức vụ trước đây cũng như đã có cơ may biết được những bí mật hôm nay, các vị phải tự đánh động lương tâm, phải tự vượt lên chính mình, phải có được những nhận thức cao cả vì tương lai của cả dân tộc mà can đảm nói ra sự thật để thức tỉnh toàn dân trong ý niệm bảo vệ sự vẹn toàn của Tổ Quốc, của giống nòi đã trải qua bao ngàn năm máu thành sông, xương thành núi.

Dòng thời gian trôi mãi, hơn 70 năm cho miền Bắc XHCN, ngần thời gian ấy, chúng ta không thiếu những ý kiến, những nhận định từ các trí thức, sĩ phu đề bạt, giảng giải cũng như những kiến nghị gởi đến cơ chế nhưng chẳng những cục diện vẫn không thay đổi mà ngược lại còn có chiều hướng ngày càng tồi tệ hơn từ tà quyền. Chẳng lẽ chúng ta sẽ tiếp tục kéo dài cho 70 năm kế tiếp?.

40 năm cho cả nước dưới cái gọi là "thống nhất", chúng ta cũng không hề thiếu những lời đề bạt, lời khuyên trong tình ngay lẽ thật với những mong cho thế hệ vươn lên, quê hương sớm thoát khỏi lầm than, tụt hậu... nhưng sự thật câu trả lời cũng vẫn là con số không vô vọng. 40 năm, 85 năm vài trăm năm kế tiếp trong sự u mê tăm tối và vong nô?.

Chúng ta không phủ nhận những lý luận mang đầy tính ôn hòa từ thành phần trí thức nhưng  lý lẻ, lời khuyên răn cùng nhiệt tình yêu nước... chỉ có tác dụng cùng hiệu quả cao cho những thể chế Dân Chủ đầy nhân bản và tôn trọng nhân quyền. Độc tài, toàn trị, tự nó đã phản nghịch lại với những đóng góp chính đáng trên, với cơ chế cực đoan này chỉ biết có đảng cùng sự hiện hữu của nó để duy trì sự cai trị mà thôi.

Thật vậy, trong muôn vàn bài viết, chỉ trích, đả kích và thậm chí kể cả chửi bới đã không lung lay được cơ chế toàn trị của nhà cầm quyền. Trong quá khứ và hiện tại, chúng ta cũng không thiếu Trí thức, Sinh viên học sinh, Luật sư, Giáo sư, Tiến sĩ, Kỹ sư, Doanh nhân, Thương gia, Văn thi sĩ, Nghệ sĩ...thật vậy, chúng ta không thiếu mà chỉ thiếu những đoàn người xung phong bằng hành động.

Ai đó đã nói rằng: Từ suy nghĩ đến hành động là một khoảng cách rất xa và bao gồm nhiều điều kiện. Bao xa? 40 năm? 80 năm? 100 năm hay ngàn năm? Điều kiện thuận lợi ư? Bao nhiêu và đến bao giờ? Trong tăm tối, tại sao ta không tự đốt lên những ngọn đuốc soi đường hơn là mò mẩm trong nguy hiểm rồi ta thán, nguyền rủa bóng đêm đen?.

Muốn giải thể một thể chế bạo tàn, gian trá, mụ mị và đốn mạt bằng những lời nói suông, 40 năm, 80 năm, vài trăm năm, rồi cũng chỉ là ảo vọng bởi thực tiễn của quá khứ đã chứng minh điều đó vì bản chất của cộng sản không thể thay đổi được mà phải thay thế bằng những chính thể tốt đẹp hơn, nhân bản hơn. Để có được sự thay thế ấy? Không gì hơn là tất cả hãy hành động, hành động và hành động.

Lời hát của người TNLT Việt Khang vẫn còn vang vẳng đâu đây "40 năm, thời gian đã hơn nửa đời người". Hỡi đồng bào, hỡi những người yêu nước, hỡi bạn bè chiến hữu, cuộc cách mạng của một tương lai gần hy vọng là sẽ xảy ra, trong đoàn quân ấy, nếu không có sự kén chọn thì thân già này nguyện đồng hành trên bước đường xông pha, chiến đấu nơi chiến trường. Tác giả xin mượn lời thơ để kết thúc tâm tình này.
 
 
Muốn diệt cộng - Phải hành động
 
Ảnh của Thach Nguyen.
 
40 năm!
Nói nhiều hơn hành động?
40 năm
Đám cộng vẫn còn đây!
Liệu chúng có hiểu không?
Một lũ mặt dầy!
Nếu không muốn thêm 40 năm nữa thì phải làm ngay bằng hành động.

Muốn chống Tàu?
Thì trước nhất phải diệt cộng
Bởi chính chúng là bọn cõng rắn hại nhà
40 năm, hàng triệu tiếng than oán, bao bài viết kêu ca!
40 năm qua, chẳng những chúng không tha mà còn làm tới.

Chẳng lẽ tất cả chúng ta cứ ngồi đó mà chờ mà đợi?
Sự nhiệm mầu ban nắng mới tự do?
Rồi tự nhiên cộng sản sẽ ban cho
Nhân bản dân quyền ấm no hạnh phúc…

Cộng sản sẽ không bao giờ nhân nhượng nếu chúng không bị đánh gục
Đây là thời cơ mà toàn dân đã đến lúc phải làm
Phải đứng lên diệt bọn quan tham
Phải tự giải cứu nước Nam thoát cộng.

Mỗi người dân phải là một chiến sĩ sẵn sàng hành động
Bằng mọi cách, bằng mọi phương tiện để chống cường hào
Phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau
Diệt tan cộng sản thì việc thoát Tàu sẽ đạt.

Vì tương lai của thế hệ ngàn sau, nên hôm nay chúng ta phải chung vai gánh vác
Phải thể hiện bằng hành động diệt hung ác, diệt bạo quyền
Dân tộc này sẽ không bao giờ được bình yên
Khi đất nước đã bị cộng sản lấy làm của riêng dâng Trung cộng

Toàn dân hãy quyết tâm vùng lên và hành động…
Đàng nào chúng ta cũng sẽ chết!
Sự chết của hôm nay để ngàn sau được sống.

Tất cả hãy
Hành động
Hành động
Và hành động.


Nguyên Thạch






No comments: